Người gửi: Văn Lương  Người nhận: My heart  Lại một lần nữa, những hình ảnh về em hiện lên trong anh, làm cho những cảm xúc tưởng chừng đã n...

[LMN] Space bound



Người gửi: Văn Lương 
Người nhận: My heart 

Lại một lần nữa, những hình ảnh về em hiện lên trong anh, làm cho những cảm xúc tưởng chừng đã ngủ yên lại trỗi dậy mãnh liệt. Nó làm anh đau, cảm giác nhói trong lồng ngực trở nên rõ rệt. Nếu lúc đó anh đang ở một mình, có lẽ anh đã khóc mất.


Một năm không phải là dài, nhưng cũng đủ để cuộc sống có nhiều sự thay đổi. Thời gian vẫn luôn thật đáng sợ: nó làm thay đổi những con người tưởng chừng như rất kiên định trong suy nghĩ.
Một năm, anh lo sợ mình sẽ bị thời gian làm phai mờ những hình ảnh về em, để rồi con tim sẽ thôi nhói đau khi nhìn thấy em sống vui vẻ bên người khác, để rồi sẽ thôi được nhìn thấy em trong những giấc ngủ hàng đêm.
Một năm, anh sợ rằng mình sẽ không giữ được là chính mình, sẽ thả mình trôi theo dòng thời gian vô định, nơi những con người sống hối hả mà đánh mất đi những điều đã từng thật thiêng liêng, ý nghĩa trong cuộc sống.


Nhưng...
Em vẫn đến trong những giấc mơ của anh, trong những câu chuyện tình lãng mạn anh đọc, trong những bộ phim đầy ý nghĩa về cuộc sống mà anh xem, trong những bài hát làm say đắm tâm hồn mà anh thưởng thức. Có người đã bảo rằng anh thật ngốc vì cứ mãi giữ em ở trong lòng mà không chịu tiến lên phía trước. Ừ có lẽ là ngốc thật. Nhưng, anh vẫn muốn mình cứ như thế. Vì như thế, anh mới có được cảm giác được sống là chính mình. Anh đã từng tin rằng ngoài gia đình ra, điều duy nhất có thể làm anh thay đổi chỉ có thể là em. Chỉ tiếc rằng thế giới của em và anh quá khác biệt, nên sẽ chẳng bao giờ em hiểu được những gì anh cố gắng làm vì em.


"Và anh đã quá lạc lõng khi không có em
Khi không có em 
Khi không còn em nữa...."

0 nhận xét: