Quick's: Bài viết này dành riêng cho những ai đã và đang... : Cơm, áo, gạo, tiền, công việc, gia đình, tình cảm... Dường như tất cả m...

Quick's: Bài viết này dành riêng cho những ai đã và đang...:



Cơm, áo, gạo, tiền, công việc, gia đình, tình cảm... Dường như tất cả mọi thứ đang đổ lên đầu những kẻ cảm thấy chán đời. Liệu bạn có chạy trốn được không? Hãy đọc bài viết này để thấy mình không cô đơn và cũng không nhất thiết phải trốn chạy cái gì hết

Hãy thẳng thắn với nhau: Cuộc sống của bạn đôi lúc (thường xuyên) rơi vào bế tắc. Bạn không có người yêu? Mệt mỏi vì công việc? Hay cũng có thể là bạn đã chán ngấy sự mù mờ trong mối quan hệ của mình. Bạn bè, người thân thì đang mải miết làm những công việc "đao to, búa lớn" còn hiện tại với bạn thì "cả nguồn sống bỗng chốc thu bé lại bằng...tin nhắn báo số dư tài khoản".
Tuy nhiên, vạn vật trong cuộc sống này đều có hai mặt. Hãy để đầu óc của bạn thật thông thoáng và nhìn ra mặt tích cực của những vấn đề có vẻ như tiêu cực nhất.
Tôi chắc chắn rằng, bạn không phải là kẻ chán đời duy nhất trên thế giới này

Để tham gia vào hội chán đời không hề khó, bạn chỉ cần có một công việc mình coi là nhàm chán, một mối quan hệ (có khi nó không tồn tại) vớ vẩn, có số dư tài khoản không đủ để mua mì tôm trong siêu thị hoặc sự chán chường đó đến từ ngoại hình không đẹp. Đơn giản là như vậy thôi.
Bị mắc kẹt trong sự bế tắc và vô vị, bạn bắt đầu tìm kiếm sự thay đổi: tìm đến những trò chơi vô nghĩa, đi phượt, nhậu nhẹt... vân vân và vân vân nhằm tìm lại sự cân bằng trong cuộc sống. Đối với một số người, những cách kể trên có hiệu quả. Bạn được vui vẻ, sinh khí lại tràn ngập và quyết tâm làm việc hừng hực như ngày nào mới đi làm.
Với một số khác (tôi chắc rằng bạn nằm trong số này), đã cố gắng thay đổi nhưng không có hiệu quả. Lúc đó bạn cảm thấy muốn gì? Thoát ly thực tại đúng không? Chính xác.
Chỉ đọc bài viết này không thể giải quyết vấn đề hộ bạn, hãy thẳng thắn như vậy. Tuy nhiên, mục đích của bài viết là chỉ ra cảm giác của bạn không phải là duy nhất, mà có cả một "cộng đồng" đang chán nản ngoài kia giống như bạn. Chúng ta không hề cô đơn và cũng không nhất thiết phải chạy trốn cái gì hết.
Cảm thấy bản thân vô dụng, mệt mỏi, hoàn toàn mất phương hướng - ai cũng đã, đang và sẽ phải trải qua
Nếu thực sự muốn thay đổi vấn đề gì đó, đừng trông đợi động lực từ bên ngoài. Hãy nhìn sâu vào bên trong con người bạn.

Thấy bản thân quá cô đơn? Hãy tham gia hoạt động trong một cộng đồng có chung sở thích, đam mê với bạn. Dĩ nhiên là phải theo hướng tích cực

Hãy tìm bạn bè và những con người sống tích cực, có chung sở thích. Không nên dùng những ứng dụng hẹn hò hay làm quen qua mạng, vì sao? Rất nhiều cạm bẫy, hơn nữa thường bạn sẽ bị sự "ảo diệu" đánh lừa, đương nhiên là hụt hẫng và càng chán nản hơn. Cảm thấy vốn ngoại ngữ của mình còn hạn chế, hãy tham gia vào một câu lạc bộ ngoại ngữ hoạt động vào cuối tuần dành cho sinh viên, người đi làm. Đơn giản hơn là tham gia diễn đàn công nghệ, quần áo, giày dép...Ở đó sẽ luôn có những người anh em, bạn bè chào đón miễn là bạn có chung đam mê sở thích với họ. Không có bất kì cô công chúa tóc dài hay chàng hiệp sĩ có bộ giáp bóng loáng nào bỗng dưng tìm đến bạn đâu, hãy bước ra ngoài đi. Không chỉ giải tỏa phần nào được sự bế tắc mà còn cho bạn những cơ hội về cả tình cảm lẫn công việc.
Không có thứ gì hay ai đó trông đợi khi bản trở về? Cũng không sao cả

Trong một thế giới của những người trẻ hay than thở rằng "chúng tôi sinh ra nhầm thời", nhầm hay không nằm ở chính cách tư duy và nhìn nhận của chúng ta. Vốn dĩ sự tuyệt đối không tồn tại, vậy nên đừng khẳng định những thứ như vậy. Trách móc xã hội bỏ rơi, rồi bạn vẫn đi uống rượu cho thật say, trở về nhà với tâm hồn và thể xác tàn tạ rồi lại oán trách ai đó - một vòng luẩn quẩn mà thôi. Trên đời này còn cả tá thứ hay ho để làm: đọc một cuốn sách, viết vài dòng tự sự, xem một bộ phim, phim dở hơi cũng được, theo đuổi một đam mê tích cực gì đó cho đến khi bạn thực sự chán nó. Thế giới này vẫn vậy, bạn có buồn hay vui thì nó vẫn vậy. Nỗi buồn thì có hạn, còn lựa chọn để có niềm vui và cuộc sống tích cực là vô hạn.
Hoặc là bắt đầu muộn, hoặc là không bao giờ
Các bạn đang chán đời thân mến, hãy tự định đoạt xem điều gì là sai, điều gì là đúng với bạn. Hãy tự đưa ra quyết định. Đương đầu với rủi ro, thử nghiệm những thử thách mới trong khuôn khổ đạo đức xã hội. Bất kể thứ gì bạn muốn làm trong đời, hãy làm đi trước khi không còn đủ sức khỏe và thời gian.
Hãy thôi ngay suy nghĩ chán đời lại, cũng như đừng tìm cách trốn chạy. Dù trốn chạy được khỏi cuộc sống, bạn cũng không thể lẩn tránh chính mình.
Theo Whoop Scoop

Tháng tư về, gió hát mùa hè Có những chân trời xanh thế Mây xa vời, nắng xa vời Con sông xa lững lờ trôi Nắng nhẹ nhàng, mây trắng nhẹ nhàng...

Tháng tư về, gió hát mùa hè Có những chân trời xanh thế Mây xa vời, nắng xa vời Con sông xa lững lờ trôi Nắng nhẹ nhàng, mây trắng nhẹ nhàng Hát giấc mơ nào xa lắm Em mong chờ, mãi mong chờ Bao nhiêu vẫn cứ đợi anh Mơ, em mơ, mơ về con đường nhỏ Quanh co lối mòn hoa dại nở Chỉ mình em bên anh, bên anh Nghe...bâng khuâng mấy nhành hoa lựu đỏ Ta chia tay những ngày xuân để hát Một mùa hè, mùa hè


 Tháng tư về
(QUICK AND SNOW SHOW 1141)

Âm nhạc 12h số Tạm Biệt. Có quá nhiều lời tạm biệt được gửi đi trong những tâm sự gửi tới âm nhạc 12h Âm nhạc 12h - tạm biệt Âm nhạc 12h số ...

Âm nhạc 12h số Tạm Biệt. Có quá nhiều lời tạm biệt được gửi đi trong những tâm sự gửi tới âm nhạc 12h

Âm nhạc 12h - tạm biệt
Âm nhạc 12h số Tạm Biệt
Được đăng bởi QnS - Lời Muốn Nói 16 Tháng 3 2016

Người gửi: Nguyễn Hà Ngân  Người nhận: Hg của em   Anh à, đã 8 năm rồi đấy, nhanh quá phải không anh? 8 năm từ cái ngày em nói ra tình cảm c...



Người gửi: Nguyễn Hà Ngân 
Người nhận: Hg của em 

Anh à, đã 8 năm rồi đấy, nhanh quá phải không anh? 8 năm từ cái ngày em nói ra tình cảm của mình dành cho anh, từ cái ngày lần đầu anh nắm chặt tay em, từ cái ngày em gọi anh bằng “cậu”, anh xưng với em bằng “tớ”, từ cái ngày “cậu” ngồi trước của phòng 306 nhìn sang phòng 304 ký túc xá chờ “tớ” mỗi giờ nghỉ, từ cái ngày tớ 18 và cậu cũng 18... đến nay em 26 và anh cũng đã 26.


8 năm qua, 8 năm của một tình yêu đẹp và đầy thăng trầm. Biết bao lần câu “chia tay” vụt ra khỏi miệng để rồi nước mắt lại lăn tràn trên mi. Em cũng không nhớ nổi đã bao lần như thế, chỉ nhớ rằng mỗi lần như thế, em lại thấy yêu anh nhiều hơn. Rồi em nhận ra rằng, em không buông nổi tay anh và em cũng không thể buông được. Anh sẽ nắm chặt tay em mãi như lần đầu chứ anh?


Kết thúc tình yêu 8 năm bằng một "Happy Ending". Để có cái kết có hậu này, công lớn thuộc về anh đây, anh ạ. Cảm ơn anh! Cảm ơn vì anh đã chọn chiếc balo đỏ giống em để em nhìn thấy anh ngay từ ngày đầu nhập trường. Cảm ơn anh vì đã tiếp chuyện em khi em vô tình qua cửa phòng anh. Cảm ơn anh vì đôi mắt biết cười đã luôn hướng về phía em. Cảm ơn anh vì mỗi lần chờ đón em ở bến xe buýt giữa trời đông lạnh giá mà không biết chuyến xe nào có em trên đó. Cảm ơn anh vì mỗi thứ bảy hẹn hò em ở bốt điện thoại công cộng và nói chuyện tào lao với em. Cảm ơn anh vì những lá thư từ Học viện cảnh sát đến Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn hàng tuần, cảm ơn anh vì đã luôn giữ chặt em mỗi lần em nói "chia tay" và cảm ơn anh vì đã luôn yêu em.


Chỉ còn vài ngày nữa, em và anh sẽ chuyển mối quan hệ của chúng mình từ những người đang yêu nhau thành những người đã, đang và sẽ mãi bên. Cùng đồng hành với em trên con đường đời đầy chông gai, thử thách này, anh nhé!

Người gửi: sadeyes  Người nhận: Chị Sô... Chị Sô nì a thân mến,  Lâu rồi không thấy tung tích của chị, sao chị ẩn kỹ vậy ạ? Hì hì. Nhanh thậ...



Người gửi: sadeyes 
Người nhận: Chị Sô...

Chị Sô nì a thân mến, 
Lâu rồi không thấy tung tích của chị, sao chị ẩn kỹ vậy ạ? Hì hì. Nhanh thật đấy, tầm này 2 năm trước cũng ngồi gõ gõ để gửi lời chúc mừng sinh nhật chị, nhưng năm đó cái rum này vẫn còn tươi mới, vui vẻ và náo nhiệt với đầy gió bão của các thánh chém. Ngày nào cũng check lời muốn nói để đọc và comment linh tinh. Giờ thì nó có chút màu rêu mọc. Hi vọng chị vẫn ngó qua cái trang này để đọc lời muốn nói của e.


Sinh nhật vui vẻ chị nhé, luôn cười tươi và lạc quan. Chúc chị thành công trong công việc cũng như trong cuộc sống. Mong cho may mắn sẽ luôn đến với chị. 


P/S: Khi nào mới cho bọn e ăn kẹo đây "bô lão" :D. Mau tìm được a Chậu phù hợp nha chị. Không liên quan nhưng nếu có SCL thì cho e ăn ké với nhá. :))


HAPPY BIRTHDAY AND BEST WISHES FOR YOU!!!...
HAPPY VALENTINE’S DAY!!!...


Chúng e rất vui khi nhận được tin nhắn chúc mừng năm mới của chị, nhắn riêng cho từng đứa chứ không phải theo list. Cám ơn chị vì vẫn nhớ tới mấy đứa lắt nhắt này ạ. Hãy luôn tìm niềm vui từ những điều bình dị, hãy cố tìm những yên bình từ bộn bề của cuộc sống và hãy tìm hạnh phúc từ những điều nhỏ nhoi thường ngày chị nhé. 
Love ya,
Sadeyes

Người gửi: Pham Thanh Lam  Người nhận: Hiển  Chúng mình quen nhau tình cờ, ngắn ngủi, nhưng chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ khiến mình thích c. K...



Người gửi: Pham Thanh Lam 
Người nhận: Hiển 

Chúng mình quen nhau tình cờ, ngắn ngủi, nhưng chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ khiến mình thích c. Khoảng thời gian qua mình đã rất vui và cảm thấy tình cảm tiến triển theo một hướng có thể gọi là tốt lên, k quá vội, cũng không quá e dè. Giữa cái không gian chật chội, ồn ào và hỗn tạp của kí túc xá, việc đợi mỗi tin nhắn của c mỗi tối, hay nhắc c ăn đúng giờ, dậy sớm không được thức khuya, đã giúp t tìm được khoảng tĩnh lặng và thư thái thực sự. C nói rằng việc quen c sẽ làm mình thay đổi, nhưng kể từ lúc đó đến nay, chẳng hề có bất cứ thứ gì, việc gì có thể làm thay đổi được mình. Có chăng chỉ là những thứ khiến mình sống tốt và lành mạnh hơn. Mình có thêm tinh thần và động lực trong học tập, không còn những đêm đi cày game, nhậu nhẹt và phá phách đến sáng. 


Mình thay đổi?
Không! Người thay đổi là c. Từ một người chấp nhận làm quen, chấp nhận sự quan tâm, chia sẻ từ mình đã thành một người không thể hiểu nổi. C đưa ra quyết định khiến mình rất ngỡ ngàng. C nói rằng mệt mỏi, tình cảm của chúng mình sẽ chẳng đi đến dâu, và nói mình đừng nhắn tin lại nữa mà không một lời giải thích. Mình đã hỏi nhưng đáp lại chỉ là những câu trả lời vòng vo đến im lặng. Tìm người khác ư? Tìm làm sao được khi trong đầu chỉ có mặt mũi, đường đi và địa chỉ nhà c. Mình thông minh rồi sẽ hiểu ư? Mình chẳng hiểu gì cả, chỉ thấy mình thật ngu khi đã để c nói ra những lời ấy. Lúc này đây thật sự cần lột lời giải thích vì mình rất buồn và thất vọng. Có lẽ chúng mình sẽ chẳng còn được gặp nhau nữa, những gì giữa chúng mình, mình sẽ mãi giữ trong kí ức, những kí ức vui vẻ của ngày hôm qua. Chúc c có 1 cái tết đầm ấm và hạnh phúc bên gia đình.